


Tất nhiên, bất kì ai khi đánh giá một game trong dòng Tales of, họ sẽ đều phải phân tích hệ thống chiến đấu của nó trước. Dev của Berseria đã lắng nghe tận tình mọi lời chỉ trích của fan về phần Zestiria trước đó của họ, nên hệ thống combat giờ đã mượt mà hơn bao giờ hết. Để giải thích những thứ căn bản nhất của hệ thống này, tôi sẽ phải nhắc đến một cải tiến mới, đó là vạch Soul Gauge. Mỗi một mảnh đá xanh xanh nhỏ nhỏ tượng trưng cho một Soul, và mỗi một Soul tương ứng với 30 SP. Mỗi đòn đánh, đỡ đòn hay né sang bên đều tốn một lượng SP nhất định và SP có thể hồi nếu bạn không thực hiện bất cứ hành động trên. Bất cứ ai fan Dark Souls chắc cũng thấy sự tương quan ở đây. Nhưng cái hay là ở chỗ này. Khi bạn bắt đầu mỗi trận đấu, bạn chỉ được có 3 Souls trong tổng cộng ít nhất 5 Souls. Và bất ngờ thay, số Souls bạn có sẽ chỉ định số lượng đòn đánh trong một combo của bạn. Thành ra cứ khi bạn định quẩy tung con địch thì cái game này sẽ chỉ thẳng vào mặt bạn mà nói: “Mày chỉ có 3 Souls thôi ư, cưng? Đừng hòng gây chuỗi combo nhiều hơn 3 đòn đánh nhe!”. Nhiều người sẽ tự hỏi: “Thế cho tổng cộng 5 Souls làm gì khi mà tao chỉ dùng được có 3 Souls?”. Một cái hay nữa của game này chính là cơ chế cướp Souls trong Combat. Cứ mỗi khi bạn làm choáng hay giết chết một tên địch thì bạn sẽ được một Soul, và điều tương tự cũng áp dụng với quân địch. Chưa hết! Trong combat, mỗi nhân vật đều có một hoặc nhiều chiêu Break Soul trở lên, kích hoạt sức mạnh đặc biệt của từng nhân vật để có thể gia tăng cơ hội “chầu trời” cho bọn địch xấu số. Và mỗi khi bạn dùng một lần Break Soul, bạn sẽ đi mất đi hẳn 1 Soul, tức là 1 chiêu trong chuỗi combo của bạn. Số Soul bạn làm mất mỗi khi dùng Break Soul sẽ cung ứng cho quân địch aka “Tự thiến bản thân” nếu dùng một cách phí phạm. Nói chung là đây là một cuộc chiến cân não với cơ chế ‘Risk vs Reward’, aka “Mày muốn dame nó to thì phải tự chui đầu vào rọ đã”. Vào rọ rồi mà không dùng sức mạnh đúng cách thì khả năng cao bạn sẽ chầu trời trước, đặc biệt khi bạn để chế độ Hard trở lên. Tuy nhiên, để dùng được Break Soul thì bạn phải có ít nhất 3 Souls. Không đủ 3 Souls á? Thôi cứ cố gắng thủ và né đòn nha bạn! Ngoài ra bạn còn có Blast Gauge, thứ có thể được làm đầy sau mỗi lần Break Soul. Blast Gauge để làm gì á? Các bạn chơi League of Arsehole chắc cũng đủ biết Ulti nghĩa là gì rồi nhể. Sau khi bạn làm đầy BG (viết tắt cho Blast Gauge) đến ít nhất mức 3 thì bạn sẽ có quyền sử dụng chiêu Ulti của nhân vật bạn điều khiển, tiêu tốn số lượng BG bạn đã tích đầy và đảm bảo quân địch sẽ phải trải qua một chuyến Pain trip đáng nhớ. Lưu ý rằng Ulti có các cấp bậc. Combo càng dài thì cấp độ Ulti càng cao, và số lượng BG phải tiêu tốn tăng theo tương tự. Còn tiếp! Bạn có thể bỏ ra 1 BG để đổi nhân vật bạn đang chơi với nhân vật đang ở hàng chờ. Hành động này sẽ cho nhân vật được đổi ra 1 Soul, đồng thời kích hoạt tự động chiêu Switch Blast để gãi ngứa quân địch. Và chỉ một điều nữa thôi! Bạn có thể thay đổi nhân vật bạn điều khiển bất cứ lúc nào, kể cả trong combat hay lúc ngáo đá đi loạn bản đồ. Đối với các nhân vật còn lại thì AI sẽ điều khiển theo hiệu lệnh có sẵn mà bạn đặt cho nó. Đừng có lo bởi bọn AI này có khi khôn hơn cả bạn. ‘À mà nếu bạn gặp fan chính gốc của Tales of thì đừng nhắc đến những dòng trên bởi thực chất chiêu “cuối” không được gọi là Ulti đâu, mà là Mystic Arte nha. Các bạn ý mà nghe thấy chắc bash tôi đến chết mất!’. “Combat nghe rất là hay trên giấy tờ, liệu nó có thể đáp ứng được trong thực tiễn không?” là một câu hỏi vài bạn sẽ đưa ra. Và tôi xin nói thẳng một câu ra sau đây: Nếu bạn là fan của hành động mượt hơn cả dầu bôi trơn cất đâu đó trong phòng, thì Tales of Berseria sẽ không làm bạn thất vọng”.
Bạn đang đọc: Tales of Berseria – “A diamond in the rough”
Bạn vẫn chưa muốn dừng bài viết do chưa hứng thú với con game, hoặc tò mò xem bài viết này của tôi sẽ đi đến đâu ? Vậy sau đây, tôi xin bàn tiếp về một điểm mạnh khác của Tales of Berseria. Đó chính là diễn biến ! Từ những dòng trình làng gần đầu bài, chắc những bạn cũng tưởng tượng ra được câu truyện nó sẽ như thế nào rồi nhỉ ? Nói thật thì tôi rất ít khi gặp được những game đặt mình trong vai kẻ xấu, còn trong game này thì là quân địch của trái đất. Nên mỗi khi chơi được mấy con game như thế này thì tôi rất là cuồng về nó. Câu truyện đặt ta vào vai Velvet, một con quỷ chuyên ăn “ thịt ” những con quỷ khác. Tuy nhiên, quỷ không phải là thứ duy nhất cô ta hoàn toàn có thể ăn. Câu truyện sẽ xoay quanh cuộc trả thù của cô so với người mà đã giết chết em trai của cổ, và đồng thời cũng khiến cổ ra nông nỗi này. Từ một người chị đảm đang, tràn trề yêu thương so với mái ấm gia đình và mọi người xung quanh, Velvet giờ đã trở thành một con người lạnh lẽo, tàn ác, dùng mọi thủ đoạn để có được những gì mình muốn, Giao hàng cho cuộc trả thù đầy chết chóc của cổ. Trong cuộc hành trình dài gian truân của mình, Velvet gặp được những nhân vật khác cũng xấu xa không kém gì. Cả bọn tận dụng lẫn nhau để hoàn thành xong mục tiêu của mình, chứ không như nhiều game khác, khi mà hầu hết những nhân vật theo nhau trinh chiến vì quyền lợi cho trái đất. Vì vậy nhân vật trong game rất chi là trong thực tiễn. Ai cũng có mục tiêu riêng và lí do riêng của họ, kể cả lúc đầu có 1 số ít nhân vật trông chẳng tương quan lắm ( đang nhắc đến Magilou … ). Vì mục tiêu Non-Spoiler nên mình sẽ không nêu trực diện ra, và để những bạn chưa chơi tự tìm hiểu và khám phá ( Rất nhiều Backstory của dàn nhân vật nằm trong những Side Quest nên cũng cần quan tâm cụ thể này ). Vậy là ta có một nhân vật nữ chính BADASS, không chính nghĩa viển vông, một đám hải tặc đang đi tìm thuyền trưởng bị bắt giữ của mình, một tên yêu ma cuồng việc chém giết, một “ phù thủy ” ngẩn ngơ bất cần đời với giọng điệu mỉa mai, một Malik bị nữ chính bắt cóc và đi theo phụ tùng, rồi ở đầu cuối một Exorcist đầy chính nghĩa, bí hiểm làm gián điệp cho quân địch. Nếu bạn không thích dàn nhân vật này thì chắc tôi cũng chắc biết bạn thích cái quái gì nữa .
Có một số ít bạn IQ cao sẽ đưa ra câu hỏi : “ Nhưng nếu câu truyện nghiêng về cái nhìn của 1 phía, chẳng phải câu truyện về vĩnh viễn sẽ trở nên nhàm chán, đặc biệt quan trọng trong một trò cày cuốc như thế này ? ”. Để nói sâu hơn nữa, đồng nghĩa tương quan với chút spoiler, thực ra không ai trong câu truyện đều xấu hay tốt cả. Nó tập trung chuyên sâu vào mảng xám của yếu tố hơn và nhân vật của tất cả chúng ta chỉ vô tình bên phe “ xấu ” và bên địch theo phe “ tốt ” mà thôi. Như tôi nói lúc đầu, nhân vật trong game rất là chân thực. Các tương tác giữa họ rất dễ đi vào lòng người chơi, đặc biệt quan trọng khi họ vốn là những nhân vật có thực trạng rất đặc biệt quan trọng và khác lạ so với nhiều game khác .
Chưa kể đến một nét đặc trưng khác của dòng Tales of, đó chính là Skit. Skit ở đây là những cuộc đối thoại nhỏ của các nhân vật chính “đáng mến” của chúng ta. Với các Sprite nhân vật được đưa ra lên màn ảnh, Skit sẽ đáp ứng cho người những cuộc nói chuyện thường ngày, hoặc tập trung nhiều hơn vào tìm ra câu trả lời cho một số vấn đề gặp phải trong game. Một số Skit thì hài ước, mang tính mỉa mai. Một số Skit thì đem cho ta nhiều thông tin về thế giới của họ, phục vụ tốt cho mặt World Building của game. Một số Skit thì khai thác nhân vật và cho ta biết những mặt khác ẩn sâu trong họ. Với các yếu tố trên, kể cả đối với những fan của cốt truyện trong game, tôi đảm bảo Tales of Berseria sẽ không làm bạn thất vọng, không chỉ trong khâu tạo dựng truyện, mà còn đưa ra những câu hỏi mang đầy tính triết lý về cuộc đời con người.
Các bạn đã đọc đến đây rồi thì thôi cố đọc nốt vài dòng sau để hoàn thành xong cái bài đánh giá hoàn hảo này. Và một bài đánh giá hoàn hảo không riêng gì đưa ra mỗi điểm tốt, mà còn đưa ra điểm xấu, điểm không được, để hoàn toàn có thể giúp cho việc tự đánh giá và nhận xét của đọc giả. Cuồng thế nào đi nữa, tôi – người viết, không như một số ít người viết khác, vẫn phải đưa ra những yếu điểm trầm trọng của con game, những thứ mà hoàn toàn có thể hủy hoại trọn vẹn thưởng thức của nhiều người chơi nếu họ không quen với việc cày cuốc trong một trò RPG .
Để mở đầu, mảng Exploration aka “phục vụ khát vọng khám phá của một người ngồi lì trong phòng” dở tệ. Dòng Tales thực chất vốn đã không hề chú trọng mảng này. Tuy nhiên nếu đánh giá theo tiêu chuẩn “thời hiện đại”, đây chính là lí do mà Tales of Berseria bị chỉ trích nhiều nhất. Trong cả trò chơi, chỉ mỗi các thị trấn hay một số địa điểm đặc biệt khác mới để lại vài ấn tượng với người chơi. Còn lại chỉ toàn là những “đồng cỏ” xanh ngắt được thiết kế chán chường để dẫn đến những dungeon cũng không tệ hại kém gì. Đa số sự thiết kế ở đây đều là copy-paste từ phần này sang phần kia. Thành ra khi bạn vào một dungeon, chuyện bạn lạc đường là lẽ đương nhiên khi mà bạn không thể phân biệt được điểm khác nhau giữa hành lang này với hành lang nọ. Đây là một điểm rất bất lợi cho game trong cái thời đại tân tiến như thế này. Kể cả dev cũng cố cho thêm vài thứ khác ẩn náu khắp bản đồ, nó vẫn hiện ra như một nỗ lực vô vọng trong việc cứu chữa cái mảng yếu kém này của con game. Đấy là còn chưa kể đến sự thất vọng toàn phần khi mà cơ chế “Thuyền chiến” mới mà họ thông báo hồi đầu hóa ra chỉ là một trò RNG thừa thãi. Tuy Zestiria kém xa Berseria, nhưng ít ra nó vẫn có thế giới mở rộng để ta còn tự do di chuyển, không như Berseria biến cả cái bản đồ thành những “linear path”.
Hình như cái yếu tố copy-paste không dừng lại tại đó. Đa số quái bạn gặp sẽ nhiều lúc là phiên bản reskin của quái trước. Thành ra nếu phải tính ra số quái thực sự có trong game không kể Boss thì chắc tầm được hơn hai chục. Với hai yếu tố trên, đa phần người chơi mà không quen với JRPG sẽ thấy nản khi đi được nửa chặng đường của game. Tôi đây, kể cả đang cuồng game này, cũng đã phải vật vã bò qua game khi chơi đến mốc 25 tiếng của nó. Dungeon thì chán ẹc do cái yếu tố copy-paste, đã thế spawn quái rất gần nhau, khiến cho combat thực sự căng thẳng mệt mỏi nếu bạn không chơi như một JRPG-er thực thụ. Cốt truyện lúc đầu bùng nổ, nhưng sau rồi lặng dần do game cần phải câu thêm thời hạn của người chơi cũng như bắt bẻ thêm cái lí do để khiến họ tò mò vùng đất khác trong game của mình. Velvet thì quá mạnh kể cả độ khó game có thế nào đi nữa. Thành ra, so với tôi, khoảng chừng giờ chơi từ 25-35 rất là nhạt khi mà tôi lúc đấy lười chơi nhân vật khác và chỉ biết spam Break Soul của Velvet, trong khi diễn biến lúc đó không có gì đặc biết để tạo động lực cho tôi. Tôi cứ thế cày miệt mài qua chỗ Dungeon thô kệch và thở dài trước chỗ thời hạn mình phí phạm. Cho tới khi tôi để tâm tới dùng những nhân vật khác tầm đoạn 35-40 tiếng thì game mở màn mê hoặc hơn hẳn. Mỗi nhân vật đều có moveset riêng không liên quan gì đến nhau, đều hoàn toàn có thể được kiểm soát và điều chỉnh theo nhiều cách và đặc biệt quan trọng hơn nữa, khó chơi hơn hẳn so với Velvet khi mà chiêu đặc biệt quan trọng của họ cần nhiều kĩ năng mới chơi được. Vui thay, sau bao nhiều công đã bỏ ra, diễn biến như một ngọn núi lửa phun trào, cứ thế phun thẳng đến khung trời của sự đỉnh điểm như tôi mong đợi từ đầu game .
Để túm cái váy lại, Tales of Berseria là một game cực hay, một viên kim cương còn thô với nhiều yếu tố của nó. Nhưng với sự xán lạn của diễn biến với chính sách chiến đấu, sát cánh là những nhân vật đáng nhớ, viên kim cương này chắc như đinh sẽ đi vào lòng nhiều người. Và tôi là một trong số họ, ở đây, viết bài cho bạn đọc, giúp những những bạn tự đánh giá con game, đồng thời cũng thuyết phục mọi người nên chơi con game này, bởi đây chính là một Hidden Gem trong một dòng game giờ đang phải đương đầu với nhiều thức thách phía trước .
Source: https://seotoplist.net
Category: Đánh giá